Vợ Nhỏ Mang Thai Hộ Của Đại Thúc, Vợ Nhỏ Mang Thai Hộ Tổng Tài

Đêm đang qua canh ba. Dung nhan trời âm u. Một đám mây đen lướt qua, bóng tối nháy mắt bao che cả thai trời. Tiêu Mộc Diên fan không mảnh vải nằm trên dòng giường to mềm mại, bao phủ là bóng tối vô hạn. Cô bị bọn họ đưa vào đây, chẳng biết là nơi nào, càng lần chần người sắp tới đây muốn cô sẽ là ai? mặc dù đã cố gắng trấn tĩnh rộng một chút, nhưng trong tâm vẫn hoảng sợ khó kìm chế được. Bất chợt, một loạt tiếng bước đi mạnh mẽ hữu lực vang lên trường đoản cú phía ko kể hành lang, ngày một gần, trong trái tim Tiêu Mộc Diên chấn động. Tiếp theo là music vặn chốt cửa, cánh cửa từ từ được mở ra, theo ánh sáng ai oán từ bên ngoài chiếu vào, mơ hồ hoàn toàn có thể thấy được một láng người cao lớn rắn rỏi, đa số thứ khác phần nhiều không thấy rõ. Đột nhiên, một làn tương đối thở lạnh lẽo lùng bất ngờ tập kích tới, khiến cho toàn thân cô căng thẳng. "Tôi..." Lời đến khóe miệng đành hoàn thành lại, Tiêu Mộc Diên hình như có thể xúc cảm được người bọn ông cùng với khí tức hững hờ tôn quý này cũng không thích cô mở miệng. "Sợ sao?" các giọng nói người lũ ông hững hờ mà dễ dàng nghe, nhưng tràn đầy châm chọc với khinh thường. Trong lòng Tiêu Mộc Diên bỗng nhiên đau nhói một trận, tuyến phố này là vì cô chọn, cô gồm tư phương pháp để sợ sao. Chỉ là cô trước đó chưa từng nghĩ tới, tiếng nói người bọn ông này lại trẻ trung như vậy, dễ dàng nghe như vậy. Bàn tay Thịnh Trình Việt để lên thân thể Tiêu Mộc Diên, nặng nại di chuyển. Trong trơn tối, anh tất cả thể cảm xúc được làn da cô nhẵn nhụi, căng mềm, khiến anh ko nhịn được ao ước lại gần. Thân thể Tiêu Mộc Diên run rẩy, cảm nhận được thân hình cao lớn của đối phương, cô tất cả thể xúc cảm được đôi bàn chân anh cực kỳ dài, ngang hông không có một chút giết mổ dư, toàn thân cũng tản ra một loại hơi thở tôn quý. Tay bé dại của cô để trước ngực anh, Mộc Diên tất cả thể cảm hứng được cơ ngực mạnh bạo của anh, cô nghĩ, anh hẳn là 1 trong người đàn ông cực kì hoàn mỹ. Bất chợt, Thịnh Trình Việt sáp lại sát Tiêu Mộc Diên, duy nhất thời một hương thơm hương thiếu phụ thoang phảng phất xông vào mũi, lại là mùi hương bách hợp, môi mỏng manh không nhịn được in ấn lên. Lần đầu tiên dưới tình huống như vậy, anh hôn một người phụ nữ. Tiêu Mộc Diên bị nụ hôn bất ngờ dọa sợ, body toàn thân đều căng thẳng, dẫu vậy vẫn may cô không tồn tại phản kháng, Mộc Diên vô cùng rõ ràng mục đích cô tới đây. Bàn tay Thịnh Trình Việt ko thương hoa tiếc nuối ngọc 1 chút nào nắm lấy địa điểm tròn trịa của cô, nơi đó của cô ý rất đẫy đà, anh cần sử dụng sức nắn bóp! Bàn tay còn lại du lịch khắp thân thể cô, vóc người cô đẹp mắt vô cùng. Chỉ dựa vào cảm hứng anh cũng biết, cô tuyệt đối là một báu vật. "A..." Tiêu Mộc Diên chỉ cảm thấy toàn thân y hệt như có một luồng điện vụt qua, cô theo bạn dạng năng ao ước giãy giụa. Ngực bị anh bóp hết sức đau nhưng lại nháy mắt lại sở hữu một loại cảm giác kỳ quỷ quái lan tràn, khiến thân thể cô mượt nhũn, cảm giác như vậy khiến Mộc Diên hết sức sợ hãi. Nụ hôn của anh ý hướng xuống phía dưới dưới, cho khung xương quai xanh mê tín đồ kia liền cắn nhẹ. Anh cảm giác được rõ ràng thân thể cô khẽ run, lần thứ nhất có một người thiếu phụ hợp mùi vị của anh cho vậy. Nụ hôn của anh ý lại trượt xuống, cho tới nơi mũm mĩm của cô, anh khẽ liếm nụ hoa trước ngực cô, vô cùng thưởng thức thân thể cô run rẩy. Sự nhảy đầm cảm cùng căng cứng của khung hình Mộc Diên để cho anh cực kì hài lòng. Vào lòng thiếu hiểu biết sao dơ lên một loại cảm xúc khó nén, xúc cảm như vậy khiến cho cô sợ dẫu vậy lại càng khiến cho cô trầm mê. Tiêu Mộc Diên đột nhiên có một loại khao khát mong muốn được thấy dung mạo của anh, ý muốn biết cô sở hữu thai cho một người lũ ông bao gồm dung mạo chũm nào. Chắc rằng là chính vì cô bao gồm chút tâm tư riêng đi, thấy được anh rồi, mang đến lúc kia cũng tiện lợi tìm thấy đứa bé dại của cô hơn. Đang dịp Tiêu Mộc Diên hoảng hốt nghĩ như vậy, hạ thân đột truyền cho tới một trận đau đớn, thô bạo kéo cô về thực tại. Một số loại đau này y hệt như muốn kéo cô từ trên đỉnh mây xuống tận lòng địa ngục, một loại cảm hứng đau đến không muốn sống. Cảm giác gian khổ thấu tim này đã chứng nhận, từ bây giờ trở đi, cô tự một cô bé trở thành một người đàn bà thực sự, bắt đầu từ ngày hôm nay, người bầy ông thương hiệu Tiêu Lâm đó đã hết là ba cô nữa. Công ơn nuôi dưỡng của người lũ ông mang cô làm cho vật cược vào canh bội nghĩa ấy xem như đang trả không còn bằng đau khổ của cô tối nay. Cô vốn cũng chỉ là một trong những công nuốm ông ta nhặt được nhưng thôi. Tương đối thở nóng rộp của Thịnh Trình Việt phả xuống phương diện cô, mùi hương trên tín đồ anh cực kì dễ ngửi, một mùi vị thanh mát như chanh, cho người ta một xúc cảm nhẹ nhàng khoan khoái. Sản phẩm công nghệ mùi này ngoài ra đã giảm sút không ít gian khổ cho cô. "Ngoan, kêu lên đi!" tiếng nói anh dễ dàng nghe một giải pháp kỳ lạ, cơ mà lại tản ra một vẻ ngang ngược nặng nề lòng kháng cự. Tiêu Mộc Diên cắm răng, cuối cùng cũng không kêu thành tiếng. Động tác Thịnh Trình Việt bây giờ đột nhiên bỗng nhiên trở đề nghị điên cuồng, giống hệt như đang trừng vạc sự kháng cự vừa rồi của cô ấy vậy. Chẳng qua là một người phụ nữ vì mong muốn tiền nhưng sinh nhỏ cho anh, giả cỗ cao ngạo đồ vật gi chứ. Tiêu Mộc Diên tuyệt nhất thời xúc cảm đau thấu xương, bàn tay cô cố chặt ga trải giường, bên cạnh đó đang rất lực chịu đựng đợt đau anh có đến. Một sản phẩm lệ theo khóe đôi mắt chảy ra, trong nháy mắt chôn giữa hàng tóc mai, ướt gối. Thịnh Trình Việt cũng không còn thương tiếc nuối Mộc Diên, anh vẫn điên cuồng muốn cô như cũ, thân thể thiệt sâu sáp nhập vào thân thể cô. Điên cuồng triền miên. Anh tách đi trong bóng tối, như một cơn gió bặt tăm khỏi tầm đôi mắt cô. Tiêu Mộc Diên mở smartphone lên, tia nắng yếu ớt chiếu sáng hộ gia đình hỗn loạn, còn tồn tại vết máu bắt mắt trên giường kia, bên cạnh đó muốn từng giây từng phút nhắc nhở cô, cô đã không còn “sạch sẽ” nữa. Đúng cơ hội này, đèn vào phòng bất thần sáng lên, đồng thời bao gồm một người giao hàng cầm một bộ quần áo đi vào. Tiêu Mộc Diên sau thời điểm rửa ráy xong, thay quần áo liền bị mang thoát ra khỏi biệt thự. Đêm vẫn black như vậy, cô vẫn ko biết đấy là đâu, càng đắn đo là có thai cho ai. Cho tới khi về nhà mình cô new phát hiện, vòng phân tử châu may mắn đã bị cô bỏ quên ở đó, ở chỗ cô triền miên cùng một người bọn ông xa lạ. Chớp mắt, mười tháng trôi qua. Tiêu Mộc Diên sinh ba, còn chưa kịp nhìn thấy đứa trẻ mình ra đời có hình dáng ra sao đã trở nên ba cô ôm mất một đứa đi, đổi rước tiền mang về. Một tương khắc kia, trái tim cô lạnh ngắt. Lại sợ bố ôm hai đứa bé dại còn lại lấy bán, cô hốt hoảng ôm nhị đứa vứt trốn, xuất ngoại đến nhờ cậy bà ngoại.

Bạn đang xem: Vợ nhỏ mang thai hộ


Vợ bé dại mang bầu hộ của đại thúc

General Fiction

Thể loại: hôn nhân gia đình hợp đồng, nam sủng nữ, đại thúc loli - hơn nhau 18 tuổi, H bất thần vào một ngày gia đình của An Hân Phi đột nhiên gặp gỡ phải biến hóa cố, nên An Hân Phỉ sẽ phải cùng Viện trưởng khám đa khoa Nhân An hôn phối sinh con. Bên nhau trãi...

#sung #sắc


*

*
Báo Cáo Truyện
"Sao lại thế được, đều l&#x
E0; người một nh&#x
E0; cả, n&#x
F3; bận bịu, ch&#x
FA;ng ta biết chứ!"

"Đ&#x
FA;ng rồi, mẹ đang d&#x
F9;ng thuốc bắc, đ&#x
E3; qua bệnh viện kiểm tra chưa?"

"&#x
C0;, đ&#x
E3; kiểm tra rồi, ch&#x
ED;nh l&#x
E0; b&#x
E1;c sĩ bảo uống."

An H&#x
E2;n Phỉ nh&#x
EC;n mặt m&#x
E0;y Lan Di hồng h&#x
E0;o, thế n&#x
E0;o cũng kh&#x
F4;ng nh&#x
EC;n ra mệt nhọc m&#x
E0; &#x
F4;ng An Ch&#x
ED; Quốc kể, ngược lại n&#x
E9;t mặt giấu kh&#x
F4;ng được sự vui vẻ.

"Sao mấy h&#x
F4;m trước lại kh&#x
F4;ng về nh&#x
E0;?" &#x
D4;ng An Ch&#x
ED; Quốc v&#x
E0;o ph&#x
F2;ng bếp thu dọn, Lan Di an vị tr&#x
EA;n s&#x
F4; trộn c&#x
F9;ng An H&#x
E2;n Phỉ n&#x
F3;i chuyện phiếm.

"Mấy h&#x
F4;m trước c&#x
F9;ng Cao Đạm về qu&#x
EA; một chuyến."

Lan Di mặt lộ vẻ khiếp ngạc "Hai vị l&#x
E3;o gia nh&#x
E0; họ Cao n&#x
F3;i thế n&#x
E0;o, đối xử với con ra sao?"

"Đối với nhỏ kh&#x
E1; tốt."

"Bọn họ, hẳn l&#x
E0; kh&#x
F4;ng biết hợp đồng sở hữu thai hộ của bé c&#x
F9;ng Cao Đạm nhỉ.""

Nghe thấy Lan Di nhắc tới chuyện thai hộ, An H&#x
E2;n Phỉ kh&#x
F4;ng thể n&#x
F3;i l&#x
E0; vui vẻ, chỉ l&#x
E0; c&#x
F3; lệ trả lời "Hẳn l&#x
E0; kh&#x
F4;ng biết đ&#x
E2;u ạ." Lại t&#x
F9;y &#x
FD; đưa mắt nh&#x
EC;n đồng hồ, giả vờ sốt ruột: "Mẹ, con đi đ&#x
E2;y, con c&#x
F3; hẹn c&#x
F9;ng bạn."

"Như vậy &#x
E0;, thế đi đi, lần sau c&#x
F9;ng Cao Đạm về nh&#x
E0; ăn cơm, người vào một nh&#x
E0;, t&#x
F3;m lại l&#x
E0; phải thật tốt ăn một bữa cơm."

"Con hiểu." An H&#x
E2;n Phỉ gọi với v&#x
E0;o ph&#x
F2;ng bếp: "Ba, bé c&#x
F2;n c&#x
F3; việc, phải đi đ&#x
E2;y!"

&#x
D4;ng An Ch&#x
ED; Quốc đeo áp lực plastic đầy bọt x&#x
E0; ph&#x
F2;ng đi ra "Tiểu Phỉ đi &#x
E0;, thường xuy&#x
EA;n về thăm nh&#x
E0; con nh&#x
E9;, nơi n&#x
E0;y vĩnh viễn l&#x
E0; nh&#x
E0; của con."

"Con biết, ba, mẹ, nhỏ đi đ&#x
E2;y."

Ra cửa, An H&#x
E2;n Phỉ nhất thời kh&#x
F4;ng biết n&#x
EA;n đi đ&#x
E2;u, b&#x
E2;y giờ vẫn c&#x
F2;n sớm, Cao Đạm chưa trở về, thật ra c&#x
F4; căn bản kh&#x
F4;ng c&#x
F3; hẹn h&#x
F2; g&#x
EC; c&#x
F9;ng bạn b&#x
E8; cả, chỉ l&#x
E0; kh&#x
F4;ng muốn đối mặt với khu&#x
F4;n mặt dối tr&#x
E1; của Lan Di.

Vừa khi thời gian c&#x
F2;n sớm, c&#x
F4; gọi taxi đi tới trường học, muốn kiểm tra xem c&#x
F2;n c&#x
F3; đồ d&#x
F9;ng n&#x
E0;o cần đem về nữa kh&#x
F4;ng.

Mở cửa ph&#x
F2;ng k&#x
FD; t&#x
FA;c ra, tr&#x
EA;n mặt đất to&#x
E0;n l&#x
E0; rương h&#x
E0;nh l&#x
FD;, kh&#x
F4;ng c&#x
F2;n gi&#x
E0;y chăn quần &#x
E1;o g&#x
EC; cả, liền phải đi th&#x
F4;i, bạn c&#x
F9;ng ph&#x
F2;ng qu&#x
EA; v&#x
F9;ng kh&#x
E1;c đều đang thu dọn, đ&#x
F3;ng đồ đạc.

"Xin nhờ, chỗ n&#x
E0;y cũng qu&#x
E1; b&#x
E0;y bừa rồi đấy."

"A, Tiểu Phỉ!"

Ba người bạn c&#x
F9;ng ph&#x
F2;ng rối r&#x
ED;t th&#x
F2; đầu ra từ tr&#x
EA;n giường ng&#x
F3; nghi&#x
EA;ng xuống dưới: "Tiểu Phỉ, thời gian l&#x
FA;c trước cậu đ&#x
E3; l&#x
E0;m c&#x
E1;i g&#x
EC; thế?"

"Ừm, vào nh&#x
E0; c&#x
F3; ch&#x
FA;t việc."

"Bao giờ c&#x
E1;c cậu về qu&#x
EA; thế, v&#x
E9; xe pháo mua chấm dứt rồi sao?" An H&#x
E2;n Phỉ ngồi tr&#x
EA;n ghế học của m&#x
EC;nh, lấy nhì quyển s&#x
E1;ch tr&#x
EA;n kệ xuống rồi cất v&#x
E0;o vào t&#x
FA;i.

"Mua rồi, trước thời hạn nửa th&#x
E1;ng lận lu&#x
F4;n đ&#x
F3;." Bạn c&#x
F9;ng ph&#x
F2;ng A đ&#x
E1;p lời.

"Ai, thời gian tr&#x
F4;i qua thật nhanh, đ&#x
E3; phải tốt nghiệp rồi!" Bạn c&#x
F9;ng ph&#x
F2;ng B cảm th&#x
E1;n.

"Nhưng kh&#x
F4;ng sao, tớ c&#x
F2;n nhớ r&#x
F5; h&#x
F4;m b&#x
E1;o danh ch&#x
FA;ng ta mấy đứa vừa mới gặp nhau, ha ha, đến rằng c&#x
E1;c cậu mỗi người đều l&#x
E0; nữ thần cao l&#x
E3;nh, ai biết được, thật ra to&#x
E0;n l&#x
E0; nữ thần kinh cả." Bạn c&#x
F9;ng ph&#x
F2;ng C ha ha cười, khặc khặc mấy c&#x
E1;i.

B&#x
E2;y giờ sắp tốt nghiệp, tất cả mọi người ai cũng c&#x
F3; ch&#x
FA;t thương cảm, nhớ lại đ&#x
E3; từng sau khoản thời gian tắt đ&#x
E8;n mọi người nằm n&#x
F3;i chuyện tương lai, thứ nhì c&#x
F3; b&#x
E0;i kiểm tra s&#x
E1;ng dậy thật sớm tới thư viện chiếm chỗ ngồi trước, đều l&#x
E0; những hồi ức thật đẹp đẽ.

Xem thêm: Ký hiệu bảng anh và euro, bảng anh, yên nhật, won là gì, bảng anh là gì

"Ai, ch&#x
FA;ng ta cuối tuần đến th&#x
E0;nh phố H du lịch đi, t&#x
ED;nh l&#x
E0;m kỉ niệm tốt nghiệp, được kh&#x
F4;ng?" Bạn c&#x
F9;ng ph&#x
F2;ng B đề nghị.

"Được đ&#x
F3;, tớ kh&#x
F4;ng th&#x
E0;nh vấn đề, c&#x
E1;c cậu th&#x
EC; sao?" Bạn c&#x
F9;ng ph&#x
F2;ng A phụ họa.

"Tớ cũng c&#x
F3; thể, Tiểu Phỉ thế n&#x
E0;o?"

"Tớ..." C&#x
F4; c&#x
F3; ch&#x
FA;t ngập ngừng, suy mang lại c&#x
F9;ng th&#x
EC; c&#x
F4; đang l&#x
E0; ""Phu nh&#x
E2;n Cao"".

"Đi m&#x
E0;, Tiểu Phỉ, ch&#x
FA;ng ta bốn người đi chơi c&#x
F9;ng nhau."

C&#x
F4; kh&#x
F4;ng đỡ nổi tiếng năn nỉ của đ&#x
E1;m bạn, liền đ&#x
E1;p ứng rồi mới về.

Chờ c&#x
F4; về nh&#x
E0;, Cao Đạm đ&#x
E3; đeo tạp dề đang nấu cơm.

"Đ&#x
E3; về rồi."

"Ừ, chuyện bệnh viện giải quyết thế n&#x
E0;o rồi?"

"Kh&#x
F4;ng c&#x
F3; việc g&#x
EC; đ&#x
E2;u, đừng lo lắng."

"Đi rửa tay đi, ăn cơm."

Ở tr&#x
EA;n b&#x
E0;n ăn, An H&#x
E2;n Phỉ đề cập đến chuyến đi du lịch ở th&#x
E0;nh phố H với bạn c&#x
F9;ng ph&#x
F2;ng cuối tuần. Tay cầm đũa của Cao Đạm dừng một ch&#x
FA;t, chỉ n&#x
F3;i c&#x
E2;u: "Anh kh&#x
F4;ng đồng &#x
FD;".

"C&#x
E1;i g&#x
EC;?!" N&#x
F3;i c&#x
F4; kh&#x
F4;ng tởm ngạc l&#x
E0; n&#x
F3;i dối, c&#x
F4; kh&#x
F4;ng nghĩ tới anh sẽ kh&#x
F4;ng đồng &#x
FD;, hơn nữa lại c&#x
F2;n r&#x
F5; r&#x
E0;ng l&#x
E0; kh&#x
F4;ng vui vẻ.

"Anh n&#x
F3;i, anh kh&#x
F4;ng đồng &#x
FD;." Anh dứt kho&#x
E1;t bu&#x
F4;ng ch&#x
E9;n đũa, nhỏ ngươi th&#x
E2;m th&#x
FA;y nh&#x
EC;n thẳng c&#x
F4;.

"V&#x
EC; sao vậy?"

"Kh&#x
F4;ng v&#x
EC; sao cả."

"Anh, anh kh&#x
F4;ng n&#x
F3;i đạo l&#x
FD;."

"Như vậy anh xin hỏi em, l&#x
FA;c em đ&#x
E1;p ứng chuyện n&#x
E0;y c&#x
F3; nghĩ tới việc hỏi &#x
FD; kiến của anh tuyệt kh&#x
F4;ng?" "Em lại c&#x
F3; ch&#x
FA; &#x
FD; tuyệt kh&#x
F4;ng, hiện tại em l&#x
E0; vợ của anh?"

"Vậy th&#x
EC; thế n&#x
E0;o, ch&#x
FA;ng ta cũng chỉ l&#x
E0; c&#x
F3; quan hệ mang thai hộ, anh dựa v&#x
E0;o đ&#x
E2;u m&#x
E0; muốn can thiệp tự bởi vì của em?" Lời n&#x
F3;i vừa tho&#x
E1;t ra khỏi miệng, c&#x
F4; liền tức thì tức khắc hối hận, c&#x
F4; muốn giải th&#x
ED;ch, kh&#x
F4;ng phải, kh&#x
F4;ng phải như thế, nhưng m&#x
E0; lời n&#x
F3;i ra kh&#x
F4;ng thể r&#x
FA;t lại được.

Quả nhi&#x
EA;n, nghe c&#x
F4; l&#x
EA;n &#x
E1;n như thế, sắc mặt Cao Đạm &#x
E2;m trầm đ&#x
E1;ng sợ, l&#x
E0;m như đang đ&#x
E8; xuống cơn giận của m&#x
EC;nh "Em kh&#x
F4;ng cần phải n&#x
F3;i, anh bảo kh&#x
F4;ng được l&#x
E0; kh&#x
F4;ng được."

"Anh!" An H&#x
E2;n Phỉ ph&#x
E1;t hỏa, mở toang cửa chạy ra ngo&#x
E0;i.

Cao Đạm ngồi tr&#x
EA;n ghế, tay siết chặt th&#x
E0;nh nắm đấm, g&#x
E2;n xanh to&#x
E0;n bộ nổi l&#x
EA;n, tay d&#x
F9;ng sức một c&#x
E1;i, chiếc đũa đ&#x
E1;ng thương gặp họa ph&#x
E2;n th&#x
E2;y.

"Tiểu Phỉ, em đến c&#x
F9;ng l&#x
E0; muốn anh giữ lấy em như thế n&#x
E0;o?" Một tiếng thở d&#x
E0;i y&#x
EA;n lặng quanh quẩn trong kh&#x
F4;ng kh&#x
ED;, dường như kh&#x
F4;ng thể nghe thấy.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

x

Welcome Back!

Login to your account below

Retrieve your password

Please enter your username or email address to reset your password.