Cuộc sống đó là chặng mặt đường dài, những thử thách, hắc búa khiến không ít người mệt nhọc mỏi, ước ao buông xuôi tất cả. Hồ hết vần thơ vai trung phong trạng về cuộc sống dưới đây chính là tiếng thở than, nỗi niềm của mọi fan khi chạm chán những sự cố, trở ngại hằng ngày. Dưới đó là tổng phù hợp những bài bác thơ hay, nhiều cảm xúc, mời các bạn cùng tìm hiểu thêm nhé.
Bạn đang xem: Thơ buồn về cuộc đời
I. Phần lớn dòng thơ cuộc đời bạc bẽo, bất công nghe nhức nhối
II. CHÙM thơ vai trung phong trạng ngắn về cuộc sống chất đựng nỗi niềm
III. Tập thơ bi hùng về cuộc sống muốn buông xuôi tất cả
I. Hầu hết dòng thơ cuộc đời bạc bẽo, bất công nghe nhức nhối
Những loại thơ cuộc sống bạc bẽo được share rần rần bên trên mạng thôn hội đặc biệt quan trọng là chúng ta trẻ new chập chững phi vào đời. Phần lớn dòng thơ với tâm trạng não nề, thấm đẫm nước mắt được các người cảm thông sâu sắc và gấp rút vượt qua tất cả.
Bất Công
Lực bất đành trung khu lại chửi thề
Cũng vày xã hội lắm nhiêu khê
Người ăn uống chẳng không còn rồi đem vứt
Kẻ kiếm không ra lại nhặt về
Ngó cảnh bất công mà lại nẫu ruột
Trông phường bất hợp lí thấy đau mề
Thà đui không biết thời cũng kệ
Bốn Phương Chìm Nổi
Con biết thân bé phận lạc loài
Cam đành gật đầu đồng ý số nhưng thôi
Bốn Phương Chìm nổi như mây khói
Mặc tình giông gió cuốn đùa trôi.
Bốn Phương Chìm Nổi bé nào dám,Trách Trời hay chế tạo ra Hóa bất công.Đời bé như thuyền vào cơn sóng
Vùi dập tơi bời giữa biển lớn Đông.
Bốn Phương Chìm Nổi lắm long đong
Nay còn chút vai trung phong tình ước mong:Sao cho toàn bộ đều được phước
Trải một kiếp người TÂM trắng trong.
Kiếp Phụ Nữ
Có những bức xúc chẳng nói ra phía trên được
Bởi vô tình thành quy vẻ ngoài của khu đất trời (?)Có đa số thiệt thòi chẳng ai chịu đựng nhìn thấy
Kể cả Ông Trời cũng ngoảnh khía cạnh ngó lơ
Ngày đàn bà – ôi tôn vinh người Phụ Nữ
Mép môi nào đưa đẩy… ôi, khéo đẩy đưa
Trong sâu thẳm ngàn… ngàn lần thanh nữ chịu
Gánh nặng không tên…đàn ông vẫn chưa vừa (*)Họ thua thiệt trong bản năng và bản ngã (**)Thực tế rõ ràng, ai được, mất rộng ai ?
Trời sinh ra, mỗi cá nhân riêng một bạn dạng thể (***)Ông trời già đặt để thật thừa là sai….!Luật công bằng từ đâu, chẳng bao giờ thấy ?
Chỉ thấy sờ sờ những tình huống bất công
Người thiếu nữ cũng đầu đen và tiết đỏ
Sao luôn luôn luôn phải lép vế cùng với người ck ?
Này em hỡi, kiếp sau chớ làm thiếu nữ !Để anh không còn là một kẻ bất công
Lúc em ước ao mà anh vô tình không biết
Em vẫn thiệt thòi, chăn chiếu lại trống không…!
Xót Xa
Ông trời sao thừa nỡ bất công?
Nỡ gieo đắng cay xót yêu thương lòng
Đời bao ngang trái nghe nhức đớn
Xa cách muôn trùng gần như ước mong
Thắt chặt đời này trong nhẵn tối
Làm sao thoát khỏi kiếp long đong?
Làm sao thoát khỏi đời ngang trái?
Giúp phận cơ hàn thỏa ước mong.
Muốn Chửi Thề
Lực bất đành trọng điểm lại chửi thề
Cũng bởi vì xã hội lắm nhiêu khê
Người ăn uống chẳng không còn rồi rước vứt
Kẻ kiếm ko ra lại nhặt về
Ngó cảnh bất công nhưng nẫu ruột
Trông phường phi lí thấy nhức mề
Thà đui chẳng biết thời cũng kệ
Mồn một nắm kia… chối vãi lề.
III. Tập thơ bi thiết về cuộc sống thường ngày muốn buông xuôi tất cả
Bạn cảm giác mệt mỏi, áp lực đè nén đè nén mang đến ngộp thở? Những bài thơ mệt mỏi trong cuộc sống hay, giàu xúc cảm sẽ là mong nối giúp đỡ bạn trút hết các gánh nặng, cảm giác thoải mái, dễ chịu hơn. Ngay bên dưới đây, mời các bạn cùng gọi và chọn lựa thơ hay tương xứng với trung ương trạng bản thân nhé.
Thế Sự
Thiên hạ đa đoan chuốc lấy phiền
Nhân tình núm thái lắm hòn đảo điên
Lương tâm không quý bởi lương bổng
Đồng chí thất bại xa hầu như đồng tiền
Tôn sư trọng đạo thành xa xỉ
Cứu nhân độ ráng hóa vô duyên
Thủ thường yên phận qua ngày tháng
Vô vi vui thú cảnh điền viên.
Đường đời muôn nẻo biết về đâu
Thế sự hòn đảo điên rượu giải sầu
Phụ tử phu thê thời bí quyết biệt
Thân bằng huynh đệ mấy tương giao
Nghĩa nhân liêm chủ yếu nào ai giữ
Tài lộc lợi danh lắm kẻ cầu.Khinh trọng khen chê tùy mồm thếTín trung hiếu lễ lấy làm cho đầu.
Rượu cùng với Mình
Mặt trời đỏ rực phía xa.Rượu đắng mặn môi với chổ chính giữa ngà.Sóng lòng cuồn cuộn như cào xé.Chuốc mãi men say, rượu cùng với mình.
Thủa ấy làm thế nào thật thanh bình.Trai tài nhi nàng gái đồng trinh.Nồng say men rượu trao tình ái
Tràn hầu như yêu yêu mến ngập men tình.
Cuối đông lạnh lẽo tim em ấm.Ánh mắt trao tình anh ngỏ lời cầu hôn.Tâm xúc cồn kề môi hôn cháy bỏng.Khẽ mỉm cười cợt nói tiếng yêu anh.
Rồi một sáng sủa xuân về theo cánh én.Áo nàng dâu lướt vơi ngang thềm.Em niềm hạnh phúc bên tình yêu đôi lứa.Rũ bỏ game show với các bạn hiền.
U Sầu bản thân Ta
(Nguyễn Hải)
Tôi bước chân xuống phố cũng nỗi bi lụy sầu
Bước chân nặng trĩu nghìn cân lẽ lôi
Người từ đâu đến rồi lại đi
Để mình tôi ôm sầu vào tim
Tôi chớt khóc lệ lâu năm trên mi
Đi qua phố vắng trơn tuổi hờn
Tôi quan sát lại bạn dạng thân u sầu
Mới biết rằng chỉ từ mình tôi
Rượu sầu chén bát đắng tìm quên lãng
Suy tứ quên không còn nỗi bi quan này
Chắc chắc hẳn rằng vì thân vẫn tàn
Nên tín đồ đã ngoảnh mặt có tác dụng ngơ
Đêm tây đô gió lạnh bỗng dưng thổi
Phố xoàn … gió giá ….. Tình search đâu
Tôi lang thang tìm đến cuối đường
Vào cơn mê vĩnh cửu quên sầu ….
Thơ ngán Đời
Chán đời quá, mong viết thơ ca cẩm
Vò đầu, tai, lẩm nhẩm mãi không ra.Không định viết chỉ một lần ngán nản
Viết không thành, đời ngán gấp hai, ba!
Thơ Ngắn ngán Đời
Chán cho cái kiếp phù sinh
Chán cho cái cảnh thuyền tình éo le
Chán cho ta kẻ tình suy
Chán đến ta cứ sầu bi trong cả đời!
Đời chán những ông vẫn đủ rồi!Xin chán thêm nốt mẫu thằng tôi.Cùng nhau tay dắt, cười cợt xoà cái
Buồn vui bay hết. Chán đời?
Thôi!
Chán đời tháo dỡ áo ta đi tắm
Kỳ sạch mát “trần gian” hết thối tha
Rũ vứt “hong lưu” cho sạch đẹp sẽ
Dội gáo ” mùi hương đồng” cho thảnh thơi.
Cuộc sống Bế Tắc
Chán đời là loại cảnh mênh mang
Kẻ trước người sau lại gấp vàng
Bước cách đi đi vào nắng rạng
Ăn ăn ngủ ngủ lúc trăng tàn
Kìa ngày cứ ráng thêm ngày nữa
Tháng nọ rồi sau lại tháng sang
Đứng giữa chợ đời thâu tóm về bán
Chán đời sắp tới cảnh đăng quang
Nỗi Đơn Côi
Thơ: Tùng Trần
Sống một mình bao phủ lấy nỗi đơn côi
Chẳng đề nghị vì nuối tiếc thương rất lâu rồi cũ
Mà chính là thấy niềm đau sẽ đủ
Nên ngao ngán không ủ ấp thêm thôi
Có gần như lần lòng dạ cũng chơi vơi
Bởi kí ức một thời còn đâu đó
Chợt vô tình có tác dụng vết yêu mến vò võ
Se thắt lòng dù vẫn cố bỏ buông
Sống một mình thật sự cũng hơi buồn
Con bạn ai chẳng thèm thuồng hạnh phúc
Bằng trái tim si mê đầy sôi sục
Nào chờ lâu một ngừng bi thương
Chỉ tiếc cố gắng đời trăm vạn con đường
Người khác biệt là lẽ hay vốn dĩ
Đâu phải người nào cũng thập toàn trả mỹ
Kẻ vui cười fan khổ lụy ráng thôi
Vu vơ
Thơ: Lê Ngọc
Ta mệt mỏi lả giữa con đường đời cay đắng
Chữ đậc ân lại thừa nặng fan ơi
Tấm thân ta đang căng thẳng mệt mỏi rã rời
Câu thề ước cũng buông lơi vụn vỡ
Ta chỉ cầu đời chớ vương chữ nợ
Trái tim này đừng thương nhớ về ai
Nghĩa ân ái không tương khắc khoải canh dài
Tuổi xuân cứ để phôi phai tàn lụi
Một ngày kia khi trăng tàn sau núi
Riêng mình ta cứ lầm lũi bước đi
Thế nhân kia nào đâu vướng bận gì
Bởi cuộc sống thường ngày là buông đi tất cả.
Tôi Đi tra cứu Tôi
Thơ: Tùng Trần
Bao lâu rồi tôi đánh mất chủ yếu tôi
Sống buông xuôi theo mẫu đời vội vã
Nỗi nhức xưa khiến tim thành sỏi đá
Quên giờ cười cùng cả chữ tương lai
Tôi đâu rồi..của tháng ngày thơ ngây?
Thuở hồn nhiên chẳng đoái hoài mơ mộng
Thời gian qua chỉ bản thân tôi một bóng
Cứ yên thầm..hồn lạc lỏng bơ vơ
Tôi đâu rồi..bởi vỡ giấc mơ
Bao ngọt ngào phút ban đầu bỡ ngỡ
Đã tung rồi chuyện tình duyên một thuở
Đau đớn lòng trong khá thở men cay
Mấy năm vừa qua tôi sống kiếp đọa đày
Chợt hôm nay bổng thấy bản thân khờ dại
Nhớ nhung chi kí ức ảm đạm tê tái
Đến dịp rồi..tôi tìm kiếm lại thiết yếu tôi.
Đời Ngược Xuôi
Thơ: Tùng Trần
Nhưng ông trời thì lại cứ mỉa mai
Luôn mang đến những đắng cay hờn tủi
Có các khi âm thầm tôi tự hỏi
Mình vẫn sai và lầm lỗi chổ nào
Mà kéo dãn theo năm tháng khổ đau
Bước chênh chao trê tuyến phố đời mấp mé
Kiếp nổi trôi bước đi trần cô lẻ
Chẳng biết bản thân rồi sẽ đề nghị về đâu
Hay bẽ bàng giữa nơi chốn bể dâu
Là số phận không thể nào bay được
Nên dẫu có bốn cha đời xuôi ngược
Mãi chỉ được coi là dòng nước đôi mắt tuôn rơi?
Phải ko Ai
Thơ: Tùng Trần
Còn nhiều lắm số đông phận đời tay trắng
Vì cuộc sống chẳng như ý như ai
Nên biết những gì đến hai chữ tương lai
Đành phó khoác theo mon ngày trôi nổi
Tuy động lòng nhưng nào đâu dám nói
Khi biết rằng còn lắm giữa cái đời
Giấu nỗi bi thương mà nước đôi mắt tuôn rơi
Nên nhiều khi muốn có người đồng cảm
Cùng trút bỏ cạn nỗi niềm trong trái tim khảm
Cho chổ chính giữa hồn bớt bi đát thể lương
Để song chân táo bạo bước tiếp chặn đường
Nơi lòng mắt không có gì vươn sầu lệ
Được mỉm mỉm cười không âm thầm câu nệ
Kiếp cơ hàn chỉ ước nuốm mà thôi
Chẳng cơ ước hay mộng mị xa xôi
Phải ko ai..những người cùng cảnh ngộ.
Trên đấy là những vần thơ trọng điểm trạng về cuộc sống thường ngày hay nhất. Phần nhiều nỗi niềm, tâm tư nguyện vọng chất chồng, mệt mỏi luôn bao trùm xâm lấn. Elead.com.vn luôn sát cánh đồng hành cùng bạn, share những vần thơ hay, xúc rượu cồn nhất về cuộc sống, tình yêu, mời chúng ta cùng tìm hiểu thêm nhé. Thân ái!
Thơ Buồn cuộc sống đời thường ❤️️Những bài bác Thơ trung ương Trạng tuyệt Nhất✅ Mượn Lời Thơ Để Nói Lên đa số Suy Nghĩ, cảm xúc Giúp Giải Tỏa những Tâm Trạng Đang Bị Dồn Nén Và gồm Động Lực thừa Qua hầu như Khó Khăn.
Những Câu Thơ bi tráng Về Cuộc Sống
Cuộc sinh sống vốn dĩ đã không trọn vẹn bởi những mảnh dùng ghép đắng, cay ngọt bùi, nhiều lúc có gần như lần bạn sẽ cảm thấy gục bổ và ước ao buông xuôi tất cả. Chính vì hiểu được những điều này nên thibanglai.edu.vn gửi mang đến bạn các câu thơ ảm đạm về cuộc sống thường ngày hay nhất mặt dưới.Có lúc
Tác giả: Tử Nhi
Có lúc vẩn vơ ngồi hát
Ngậm ngùi ngày tháng đi qua
Dĩ vãng rớt vào lơ đãng
Nụ hôn ngày cũ nhạt nhòa
Có thời gian ngây ngô lặng lặng
Dõi theo ký ức một thời
Tình yêu lỗi hao, chảy vỡ
Cõi lòng nức nẻ rụng rơi
Có lúc đẫn đờ hiên vắng
Mộng mơ đã cất cánh bay
Tương lai ngoài ra chán nản
Tìm chi giây phút miệt mài
Có lúc lặng lẽ nhung nhớ
Kỷ niệm chuyện bọn chúng mình thôi
Bỗng dưng tim òa nức nở
Vuột tay, ngày cũ qua rồi.
Buồn !Tác giả: Hoài Niệm
Nhà nghèo buộc phải chẳng bằng ai
Làm thuê để sống qua ngày chúng ta ơi
Văn thơ đựng tiếng call mời
Đam mê con chữ thì chơi ngại gì
Ôm vần lục bát đường thi
Cầm câu nhân nghĩa cứ ghi vào lòng
Mai sau gồm thác về đồng
Nằm nghe giờ dế thả rông thơ buồn
Cuộc Đời ngán Nản
Sưu tầm
Rượu thấm vào tim sẽ nóng lòng?
Hay càng buốt lạnh thân trời đông?
Hay là toàn bộ niềm đau khổ
Sẽ chực trào tuôn nhạt má hồng?
Hãy rót cho tôi chén bát rượu đầy
Tôi rất cần phải uống nhằm còn sayÐể tôi chưa hẳn là tôi nữaÐừng khiến cho tôi tỉnh giấc mộng nầy
Tôi hy vọng quên đi kiếp làm cho người
Thân tàn ma dại, kẻ tàn hơi
Là tôi, kiên cố lẽ là tôi đó
Chán nản còn đây giữa đất trời
Chất rượu thấm dần dần trong trí não
Vô tình đập vỡ chén ly bôi
Quanh tôi trời đất cuồng điên quá
Gục xuống, tai nghe rợn giờ đồng hồ cười
Cười dứt rồi khóc với đê mê
Chập chờn say tỉnh giữa hoang khê
Và trong nhân loại vô hình ấy
Hồn đột bay xa chẳng ý muốn về
Bỏ túi ngay Chùm