CHÚNG TA ĐỀU PHẢI SỐNG TỐT, CHÚNG TA, AI CŨNG ĐỀU PHẢI SỐNG TỐT

“Chúng ta đều yêu cầu sống thiệt tốt” là bộ phim truyện được cho là thất bại độc nhất của lưu lại Đào trong mấy năm qua.

Bạn đang xem: Chúng ta đều phải sống tốt


Chúng ta đều đề xuất sống thật giỏi từ khi khai máy đã nhận được sự quan tiền tâm quan trọng đặc biệt của người theo dõi bởi sự góp mặt của dàn sao được reviews cao về tài với sắc, chính là Lưu Đào, Dương Thước, Kim Thần… khi lên sóng, rating của chúng ta đều phải sống thật xuất sắc cũng vượt qua dẫn đầu, xê dịch từ 1.1 - 1.3 trên đài Bắc gớm và đây là thành tích mà các phim đều mong muốn đạt được.


Dù rating cao nhưng bộ phim truyền hình vẫn bị chê hết sức nhiều, điểm Douban cũng chỉ đạt mức 5.5 cùng đây chắc hẳn rằng không buộc phải điểm số mà mặt phim ao ước muốn. Tuy vậy quả thật đối với những bộ phim truyền hình mà lưu giữ Đào đóng trước kia như Lang Nha bảng, Quân sư liên minh giỏi Hoan lạc tụng thì họ đều cần sống thật tốt chứa không ít “sạn”, trực tiếp ảnh hưởng đến cả bộ phim.

Kịch bản có những thiếu sót

Khán mang chê nhiều nhất vẫn là kịch phiên bản của bọn họ đều nên sống thật tốt. Ngôn từ của tập phim xoay quanh bà nội trợ Tầm Trảo (Lưu Đào đóng) mắc dịch trầm cảm, cô luôn luôn mong ao ước nhận được sự quan liêu tâm chăm sóc từ người chồng thành đạt phía Tiền (Dương Thước đóng) tuy vậy không được. Quá xuất xắc vọng, khoảng Trảo quyết định ly hôn, cô ao ước chữa khỏi căn bệnh và tìm cho mình một cuộc sống đời thường mới. Chắc hẳn rằng sau từng nào thăng trầm của cuộc đời, trung bình Trảo và Hướng tiền sẽ trở lại với nhau, xây đắp một cuộc sống đời thường hạnh phúc thật sự.


Nghe qua thì văn bản của phim cũng ko tệ nhưng lúc xem rồi thì mới biểu hiện ra các điểm thiếu hụt sót. Trung bình Trảo sau khoản thời gian ly hôn thì đi làm, tất cả những mối quan hệ mới cùng màn “dây dưa” với nam giới “phi công trẻ” hồ Nam, được anh yêu và thân thiết hết mực. Còn hướng Tiền thì bị fan ta “đâm sau lưng”, mất việc và phải băn khoăn lo lắng kiếm sinh sống từng ngày, chuyên cho người con trai nhỏ tuổi sau khi vợ “dứt áo ra đi”.

Cũng y như Tầm Trảo, phía Tiền được nữ giới tiểu thư bên giàu đậm chất ngầu Alisa thương yêu và còn không ngại đến nhà “crush” làm bảo chủng loại vì ao ước được gần bạn mình yêu. Phim đã qua được 3/4 đoạn đường nhưng nam nàng chính tầm Trảo với Hướng Tiền gần như chẳng có tương quan đến nhau, bọn họ như sống một cuộc sống riêng vậy. Từ bỏ trước mang đến nay, phần lớn chẳng bao gồm phim đô thị tình yêu nào mà đôi bạn trẻ chính lại như “người dưng” mang lại quá nửa phim cầm cố này cả.


Cặp song phụ “lấn át” đôi bạn chính

Đã là nhân vật chủ yếu thì dĩ nhiên phải có “hào quang” tỏa sáng lấn át dàn phụ rồi tuy vậy trong họ đều cần sống thật xuất sắc thì điều này lại ngược lại hoàn toàn. Hướng Tiền khi còn “quyền cao chức trọng” thì luôn luôn chỉ nghĩ đến công việc, chẳng mấy lúc trở về nhà, vk nằm viện mà lại vẫn chỉ chăm chăm lo cho công việc, cũng chẳng biết con trai bị không phù hợp với hoa bách hợp. Cho tới khi mất hết tất cả, phía Tiền vẫn luôn cao ngạo cùng với chiếc “tôi” quá lớn, điều này làm cho nhiều người theo dõi “cay mắt”.

Với nhân đồ Tầm Trảo, ngoài bài toán khen lưu giữ Đào tất cả diễn xuất giỏi ra thì nữ giới chính bên cạnh đó quá mờ nhạt. Khoảng Trảo ko nói rõ cục bộ sự bài toán ra cho ck nghe, cô đậy giấu câu hỏi mình bị trầm cảm nặng rồi đòi ly hôn, ý muốn tìm cho chính mình một cuộc sống mới. Công việc của trung bình Trảo trong khi không có rất nhiều thành tích trông rất nổi bật để nói ra, phần lớn ngày đầu cô bị fan ta hãm hại, băn khoăn cách thao tác làm việc nên khiến ra khá nhiều sai sót, như ý lúc đó tất cả Alisa đứng ra góp đỡ. Từ từ thì tầm Trảo cũng đã biết cách làm việc hơn, cũng đều có phần cứng rắn hơn khi bị bạn ta nghịch xấu.

Sở dĩ 2 nhân vật dụng phụ Alisa (Kim Thần đóng) với Hồ nam (Lưu Đoan Đoan đóng) được không ít người mếm mộ hơn đôi thiết yếu cũng là do cách phát hành nhân đồ gia dụng khá tuyệt đối hoàn hảo của biên kịch. Alisa cá tính xinh đẹp, dù gặp khó khăn thế nào cũng biết cách vượt qua, không bao giờ giơ tay đầu hàng chịu thua. So với nhân đồ gia dụng “trầm” như trung bình Trảo thì nét cá tính của Alisa dễ ợt thu hút được sự vồ cập của người theo dõi hơn.

Bên cạnh đó, nhân đồ “Tiểu hồ tổng” điển trai, ấm áp và biết lưu ý đến người khác cũng cảm nhận sự yêu mến của người xem hơn là 1 Hướng tiền chỉ coi trọng vẻ bên ngoài, cao ngạo và lần chần phân biệt đúng sai.

Không chỉ vậy, đất dụng võ của đôi bạn phụ cũng khá được tăng lên nhiều, đó cũng là điều khiến họ có rất nhiều thời gian tỏa sáng với “lấn át” đôi chính.

Những nguyên tố khác

Đối với khán giả thì văn bản của Chúng ta đều yêu cầu sống thật tốt quá “cẩu huyết”, không thực tiễn và gồm phần lỗi thời. Phim không có những nhân tố kịch tính thu hút, từng tập từng tập phần nhiều trải qua khá trầm lặng, khan trả cũng dễ ợt biết tình tiết tiếp sau của phim sẽ như thế nào. Quanh đó ra, số đông quảng cáo thừa lộ liễu khiến khán giả chán ngán, chúng ta không rõ nhà thêm vào thiếu tiền tới mức nào nhưng chèn lăng xê “lố” như vậy.

Chúng ta đều nên sống thật tốt cũng sắp tới đi đến kết quả cuối cùng và điều mà khán giả hy vọng sẽ là các tình tiết nổi bật và gồm sức hút hơn. Phim hiện tại vẫn được phát sóng đều đặn bên trên đài Bắc Kinh và Mango TV các ngày vào tuần.

Sống xuất sắc có nặng nề không? Khó. Nhưng nếu coi đông đảo vất vả là thách thức để thừa qua, giả dụ coi lao cồn vừa là để mưu sinh vừa là niềm vui, giả dụ coi vấn đề chăm con nhỏ hay khi chúng nó cứng cáp là lẽ sống, giả dụ coi sự già đi cùng cả nhà là may mắn của hôn nhân… thì đó chính là hạnh phúc.


Con cái

Nuôi con, cha mẹ như thế nào cũng trông mỗi ngày chúng nó lớn lên. Bỗng nhiên, tất cả một ngày, thấy chúng… lớn quá, có một nỗi man mác vào lòng.

Từ nhỏ, con trai vẫn thích hợp nằm cạnh tía để nghe cha đọc sách hoặc chơi trò chơi điện tử. Con gái đã rất mê thích gối đầu trên cánh tay bố nằm coi ti vi. Lên trung học rồi, nhiều dịp đi học về, để nguyên áo lâu năm vào sofa gối đầu trên tay ba. Lắm khi cánh tay tía tê mỏi mà lại ba không dám cử động bởi sợ nhỏ dậy. Ba cứ muốn giữ nguyên những khoảng thời gian rất ngắn đó. Tía muốn con nhỏ mãi.

Rồi một ngày, cha cố mãi mới đẩy được cái chân nam nhi ngủ quên, gác lên ngực, rất nặng. Nam nhi lớn rồi.

Rồi một ngày, bé không gối đầu lên tay cha nữa. Bố nhận ra, bé nhỏ đã lớn cùng tự nhiên… buồn.

Dù vợ chồng vẫn nói với nhau, nếu bao gồm điều kiện thì cho những con ra ở riêng biệt sớm, kể cả khi chúng nó chưa lập gia đình. Ko phải do sao cả, nhưng mà chỉ để con thoải mái hơn. Già trẻ yêu thương thế nào cũng có lúc xung đột thế hệ, vả lại bản thân cũng quen dần cảm giác bé đã lớn rồi, sau đây khỏi sốc… Nhưng đến khi con ở riêng, đêm đêm vợ chồng lại thở dài. Mẹ tảo lại hỏi: bố đang nhớ con à? bố hỏi lại: Mẹ cũng thế còn gì?

Giờ thì con cái ở ko xa nhưng nó lại phải lo toan như mình đã từng lo toan cho gia đình bản thân trước đây. Suy nghĩ của người trẻ bây giờ lại không giống người già phải nói gì cũng sợ ko hợp suy nghĩ bọn chúng nó. Dù sao thì cũng phải thừa nhận một thực tế, khoảng bí quyết ngày một rộng ra.

Những người vừa lập gia đình, thấy việc chăm bé từ lúc sinh ra, lớn dần lên là giai đoạn vất vả nhất. Đúng thế. Nhưng đó là giai đoạn hạnh phúc nhất vì chúng ta luôn được ở cạnh con, hít hà hương thơm thơm của con trẻ.

*

Ngọc Thắng

Khi người ta… già

Khi “có tuổi”, lâu lâu vợ chồng lại bàn chuyện lúc người ta… già.

Xem thêm: Check Mã Vận Đơn Viettel Post Chính Xác 2023, Tra Cứu Hành Trình Đơn Hàng

Thoạt đầu nghĩ: Đi đâu thì chở nhau bằng mô tô cho nó… ngầu. Đến lúc không dắt nổi xe phân khối lớn thì đi ô tô. Vài năm sau bàn tiếp, hay mình đặt một chiếc Recreational Vehicle rồi sống luôn trên đó. Thích hợp đến đâu thì đến, phù hợp chỗ làm sao thì dừng. Vài năm sau nữa, nghĩ xa, bảo lúc già nữa thì sao? buộc phải thống nhất làm cho một căn nhà mặt hồ, nơi núi rừng im tĩnh. Ngày ngày uống trà, chăm hoa, câu cá. Yêu thích thì dắt nhau đi bộ.

Vợ bảo, khi đó, chắc phải phân tiền ra để trong ví của cả hai người. Chồng kêu, đúng, lỡ em quên thì còn anh. Vợ bảo, chưa biết ai quên, nhưng lỡ cả hai lẫn rồi quên thì sao? Chồng cười, lo gì, gọi bé hoặc cháu đến trợ giúp.

Thế lỡ chúng ta không nhớ tên nhỏ cháu thì sao? A, ko lo, thêu tên cùng số điện thoại của bọn nó lên ba lô, túi xách. Chắc ăn nhất là bên trên áo, kiểu họa tiết trang trí.

Vài năm sau nữa, lớn tuổi hơn, lại bàn chuyện vào trại dưỡng lão.

Báu vật của cuộc đời

Khi còn nhỏ và còn trẻ, mẹ là người chăm sóc ta, hiểu ta nhất. Chỉ cần sờ tay vào trán, mẹ cũng biết cơ thể ta như thế nào.

Nhưng khi có gia đình, đặc biệt là lúc về già, vợ mới là người hiểu ta, chăm sóc ta nhiều nhất. Chỉ cần nghe tiếng thở, vợ ta cũng biết ta thế nào.

Tuổi già, vợ thường chăm sóc chồng nhiều hơn là chồng chăm sóc vợ.

Người ta thường bảo, phụ nữ tất cả đức hy sinh, nhưng người ta cũng từng nói, phụ nữ ko cần phải hy sinh, cuộc sống bây giờ là bình đẳng. Tôi thì vẫn tin phụ nữ, ngay từ sâu thẳm, đã gồm đức hy sinh. Đó là bản năng để bảo vệ tổ ấm của mình, họ gồm thiên chức quyết tử để che chở. Nếu không, mẫu tổ ấy luôn có nguy cơ bị phân chia rẽ. Họ là thiên sứ của mỗi gia đình.

Trong cuộc sống, đôi lúc người đàn ông quên đi điều đó, hoặc coi điều đó như chuyện mặc nhiên. Đó là không nên lầm của đại đa số giống đực.

Mẹ ta nuôi ta đến đến lúc đủ lông đủ cánh bước ra cuộc đời. Mẹ vợ ta nuôi vợ ta cho đến khi đủ lông đủ cánh rồi về ở với ta.

8 tỉ người bên trên thế giới, sao lại là cô ấy? vì cô ấy chính là thiên sứ được cử đến để biến ta từ kẻ lêu bêu thành người đàn ông bao gồm trách nhiệm.

Cô ấy bình thường yếu đuối, nép mình mặt ta tìm sự đậy chở. Nhưng khi khó khăn nhất, cô ấy chính là người che chở ta. Bên trên thế gian này, bao gồm hai người phụ nữ vị tha nhất trước lỗi lầm của ta: mẹ cùng vợ.

Trời lạnh, ta cởi áo khoác khoác cho người phụ nữ được khen là ga lăng; trời lạnh cùng nắng, người phụ nữ cởi khăn choàng đậy cho ta, ta coi đó là chuyện đương nhiên. Tôi cam đoan, không tồn tại người phụ nữ biết quyết tử thì ko bao giờ tất cả một gia đình hạnh phúc. Phụ nữ luôn biết mỉm cười (cả khi cuộc sống nặng nề khăn nhất) cũng là một sự hy sinh.

Cuộc sống vợ chồng sẽ trở cần thú vị nếu càng sống càng vạc hiện ra điểm tốt của người kia, điều cơ mà khi yêu chưa thấy. Hoặc giả, người đó vốn không tồn tại tính tốt đó nhưng họ đã nỗ lực đổi. Đó là sự gắng đổi do người bạn đời, vày một mối quan tiền hệ dài lâu.

“Nếu không vắt đổi được sa mạc thì làm cho cây xương rồng để sống thông thường với nó”. Giải pháp này đúng nhất vào hôn nhân. Vì sao? vày ở đời, sao ta phải thay đổi theo người khác và môi trường ta ko thích? Chỉ có thể ráng đổi vì một nửa của bản thân thôi. Bởi do đó đó là mình.

Sự giản dị của hạnh phúc

Tết cổ truyền, với nhiều nghi thức rườm rà, phải nói là hơi mệt. Nhưng tết với lại sự đầm ấm, không có những lúc nào tình thân lại biểu đạt giống như dịp tết. Tất cả mọi người đều trở buộc phải thân thiện vô cùng.

Không biết mọi người thế nào, chứ tôi thích hợp nhất là thời điểm khi chuẩn bị hết mọi thứ, nhìn vợ tựa người bên trên sofa tuyệt ngồi xích đu cầm quyển sách đọc, bé cái, người thân quây quần, thấy cuộc đời nhẹ nhõm, thanh thoát cùng rất… đáng yêu.

Vì sao phải nói là chú ý vợ nhưng mà không phải là mình? Là vì, tết, vợ là người bận rộn nhất với hàng trăm thứ việc có tên và không tên.

Tôi rất lấy làm cho buồn cười khi trên mạng ca ngợi một “soái ca rửa bát” xuất xắc một người đàn ông vào bếp mang tạp dề nấu cơm… Đối với tôi (và bây giờ đàn ông tôi), nó quá bình thường như vốn dĩ.

Tết thì nhận việc đi sở hữu hoa. Về đơn vị thì cứ loanh quanh, vợ đi đâu đi theo sau lưng mà lại chẳng biết có tác dụng gì, nghe vợ nhờ lấy đặc điểm này cái nọ là mừng lắm. Nhưng cũng bao gồm vài việc tự có tác dụng được, như việc thái cây chuối hột để có tác dụng món nộm domain authority trâu.

Ở quê tôi làm cho thịt trâu lấy domain authority luộc, thái rồi phơi thô để dành. Bao gồm việc thì lấy ra, rang lên, thái cây chuối hột, nếm nếm thêm lá nén (ném) bóp lên, gọi là thấu domain authority trâu. Thấu là gỏi. Đến bây giờ vẫn ưng ý món đó (quê vợ tôi không có tác dụng món này). Món này gọi là món cam kết ức.

Có lần tôi nhỏ to, em à, làm đơn giản thôi, ăn uống chả từng nào mà mệt quá. đơn vị tôi cười, bảo mệt thì cũng mệt, nhưng nếu anh coi dọn dẹp, trang trí công ty cửa là một niềm vui; em coi nấu nướng bày biện món ăn là sự thú vị. Con cháu qua đó nó cũng biết thêm tết là thế nào. Khách, bạn đến chơi, cả bên rộn ràng cũng tuyệt chứ anh. Nếu vô resort nằm ườn ra thì đâu phải tết?

Tôi hơi ớ ra một lúc. Ừ nhỉ, nếu tết nhưng không thế thì sao gọi là tết? Từ đó tôi theo triết lý của công ty tôi, nếu làm cái gì mà coi đó là niềm vui thì đều rất nhẹ nhàng.

Tết, vợ cài áo mới cho. Đến đêm 30, kêu, mặc áo vô coi nào. Mình mặc vô. Vợ bảo, cũng được đó, đẹp.

Có năm mình bảo, bao gồm vẻ như chiếc áo này nó hơi trẻ. Vợ vừa sửa cổ áo vừa nói, ôi trời, hóa ra nhỏ người này cũng đã biết già rồi.

Những dịp đó mình, một thằng râu ria, mặt cạnh tranh đăm đăm, thấy sống mũi cay cay, mắt ậng nước.

Đó là hạnh phúc!

*

Trong cuốn Ngoài cơ trời rất xanh, tác giả viết:

“Cuộc đời của mỗi người cũng giống như một cuốn sách, tất cả thể sẽ dày mỏng khác nhau. Vào cuốn sách đó, sẽ gồm rất nhiều chương. Tất cả những chương vui, gồm những chương tẻ nhạt và khó khăn đọc. Nhưng với tôi, mặc dù chương tiếp theo gồm thế làm sao thì tôi cũng sẽ bắt đầu chương đó bằng một chữ viết hoa đầy kiêu hãnh!”.

Nói ngắn gọn cùng gần gũi hơn, chúng ta, bất kỳ thời điểm làm sao của đời người, ai cũng đều phải sống tốt. Yêu mẫu mình tất cả sẽ có cái bản thân yêu!

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

x

Welcome Back!

Login to your account below

Retrieve your password

Please enter your username or email address to reset your password.