KHÔNG THỂ QUÊN EM REVIEW

Anh yêu cô nhưng lại không vượt qua được khoảng cách xã hội, những ám ảnh trong quá khứ lại càng làm anh thêm yếu đuối, anh không xứng đáng với cô. Anh rời đi, lựa chọn quên đi phần ký ức này, để lại cô gồng mình trong những năm tháng ấy. Câu chuyện bắt đầu từ hiện tại, khi tình yêu giữa cặp đôi chính đã tan vỡ, quá khứ dần được kể lại qua hồi ức của nữ chính khi cô gặp bác sĩ tâm lý, cuộc nói chuyện này được chia nhỏ, lồng ghép với cuộc sống hiện tại của anh và cô.

Bạn đang xem: Không thể quên em review


*
*

Không thể quên em mở đầu với hiện trạng “đã quên em rồi”. Thật là mâu thuẫn từ nhan đề đến cốt truyện! Theo Hoa Ban thấy, mô tuýp truyện cũng như ý tưởng trong truyện không mới nhưng nhờ biết cách chọn lối kể mà Hoa Thanh Thần đã dẫn dắt mạch truyện lôi cuốn từ đầu đến cuối.

Phần đầu đặt ra một tình huống kì lạ và một tấn câu hỏi tại sao để rồi phần còn lại, người đọc lần lần mở ra cách nút thắt. Truyện đan xen giữa hồi ức của nữ chính và thực tại là nam chính đã quên mất cô rồi. Lấy cái quá khứ để giải thích cái hiện tại là cách thức dẫn dắt mạch truyện. Về tình tiết thì Không thể quên em là một câu chuyện tình cảm nhẹ nhàng, dễ thương.

Anh chàng Thẩm Tiên Phi vào một ngày đẹp trời bỗng được người bạn thân A Mục gọi đến phòng khám của cậu ta. A Mục là một bác sĩ tâm lý. Bênh nhân lần này của A Mục là một cô cái tên Tang Du, người mà trong hồ sơ bệnh án đã ghi rõ chồng cô tên Thẩm Tiên Phi và vấn đề bệnh lý cô gặp phải chính là suy sụp tình cảm vì người chồng ấy.

Thẩm Tiên Phi kết hôn khi nào chứ?

Anh có quen cô gái này lúc nào chứ?

Sau nhiều lần nghe lén cuộc trò chuyện của A Mục và Tang Du dần dần Thẩm Tiên Phí ngỡ ngàng hiểu ra nhiều điều. Ví như vì sao anh có một hình xâm con cá sau lưng, vì sao mã thẻ tín dụng là 001224… những gì cô gái đó kể hoàn toàn trùng khớp mà thật tình là Tiên Phi không hề nhớ ra cô ta.

Bởi vì đã quên cô nên anh khiến cuộc sống Tang Du rơi vào bi kịch suốt 5 năm trời. Rốt cuộc thì điều gì đã xảy ra, giữa anh và cô có quan hệ gì, mà quan trọng nhất là: Anh có còn yêu cô như 5 năm trước không?

Bằng cách kể lưu loát và đi ngược thời gian, câu truyện đưa người đọc về một thời tuổi trẻ của đôi nhân vật chính. Ta phải thích thú mỉm cười xem Tang Du chinh phục người được mệnh danh là “không thể yêu” của trường đại học. Cách thức cô từng bước mở khóa trái tim Thẩm Tiên Phi và từ đó ở sâu trong lòng anh mãi mãi.

Nếu 5 năm trước là cuộc sống nhộn nhịp, bốc đồng thời sinh viên thì 5 năm sau là cuộc chạy đua trong công việc và thương trường.

Nhìn chung, truyện này khá dễ thương. H nhẹ nhàng, không có gì quá đáng. Tuy cốt truyện không mới nhưng cách kể làm người đọc khó mà nhàm chán, tình tiết cũng độ phá, thú vị.

Kết thúc của truyện rất viên mãn, đúng như tựa đề Không thể quên em.

Xem thêm: Trung Tâm Iig Tp Hcm - Tổ Chức Giáo Dục Iig Việt Nam

– Hoa Ban

Người ta thường bảo “Chim trời, cá nước” vốn dĩ không thể cùng nhau, chim không thể rời bầu trời còn cá chẳng thể từ bỏ đại dương. Khi chim và cá yêu nhau, kết quả định sẵn là nỗi đau không thể khác được.

Hoa Thanh Thần đã viết nên một câu chuyện khi chim và cá yêu nhau vừa đủ sâu sắc, vừa đủ bất ngờ và cũng không thiếu ngọt ngào duyên dáng. Tang Du và Thẩm Tiên Phi có lẽ sẽ tiếp tục sống cuộc đời của cá đại dương và chim ngố nếu không có một ngày Thẩm Tiên Phi vì “nhiều chuyện” ngăn cản việc Tang Du ra tay “dạy dỗ” gã trai bạc tình. Nói họ là chim và cá cũng không có gì lạ, Tang Du là thiên kim tiểu thư của Tang Chấn Dương, đại gia trên thương trường. Thẩm Tiên Phi chỉ là chàng trai nghèo khó, cha lại là tù nhân. Cuộc sống của 2 người thực sự chẳng con đường nào chung cả cho đến lần gặp gỡ định mệnh đó.

Tang Du âm mưu quyết chí “cưa đổ” Thẩm Tiên Phi rồi bỏ rơi anh ta để rửa mối hận của mình. Nào có ngờ càng tiếp xúc với Tiên Phi chính cô lại là người đổ trước. Chàng trai ấy tính tình ngay thẳng, thông minh, chân thật và cũng tràn đầy nghị lực. Tang Du từ muốn trêu chọc trở nên kính phục rồi một lòng yêu Tiên Phi sâu sắc, vì chàng Tang Du tu chí học hành, thuê nhà để được gần chàng mỗi ngày. Từ nữ ma đầu thành người con gái theo đuổi tình yêu quyết liệt chẳng dễ dàng đến sau này kể cả khi Tiên Phi đã quên mất Tang Du, tình yêu của Tang Du cũng chưa từng ố màu cũ nát bởi với Tang Du chỉ có Tiên Phi là trọn vẹn, tình cảm đó bù đắp cho sự bất hạnh, sự thiếu thốn tình cảm từ một gia đình thừa tiền nhưng thiếu tình yêu. Vì Tiên Phi quá quý giá nên việc chàng quay lưng chẳng khác nào một đòn đánh ngã Tang Du, tình yêu thành hận, thành nỗi đau không nói thành lời, đắng cay thay lý do còn giữ Tang Du lại trên đời là vì sự hi sinh của người mẹ để giữ lấy tài sản cho cô, mẹ mất, cha mất, chỉ còn Tang Du phải gồng mình giữ lấy Tang Thị, đằng sau cũng chẳng còn Tiên Phi. Năm năm, người con gái đó phải dùng thuốc, dùng rượu ép mình quên, ép mình vào công việc đến mức trầm cảm để quên đi mối tình cay nghiệt đó.

Tình huống khiến mình yêu Tang Du hơn cả là khi A Mục lật tẩy cô, lý do cô tìm đến A Mục để chẩn bệnh tâm lý, đơn giản Tang Du đã biết A Mục là bạn Tiên Phi. Sự kiên cường, tự tôn ngăn không cho Tang Du chạy đến kiếm tìm Tiên Phi khi anh trở về nước nhưng Tang Du bằng trái tim mình vẫn làm một việc cô cho là ngu ngốc – tìm đến A Mục với hi vọng mong manh rằng Tiên Phi sẽ đến tìm cô. Trong cuộc tình này, qua năm năm, Tang Du mới là người đặt cược vào cả, cái gì là vì Tiên Phi quá yêu cô nên chọn cách chôn đi kí ức làm anh đau khổ nhất. Cuối cùng chính anh cũng tự dằn vặt mình đó chỉ là cách nói mỉa mai cho sự ích kỷ, hèn nhát của anh mà thôi, anh đã ích kỉ ra đi để lại một Tang Du còn ngơ ngẩn mong chờ ngày kí giấy kết hôn, để lại một Tang Du đau đớn khôn cùng vì mất đi tất cả. Những năm tháng Tang Du đau buồn nhất, Tiên Phi đã chẳng thể bên cô.

Tiên Phi từng nói “Nếu khoảng cách giữa chúng ta là một ngàn bước, chỉ cần em đi bước đầu tiên, anh sẽ đi chín trăm chín mươi chín bước còn lại về phía em” nhưng thật sự trong cuộc tình này Tang Du đã đi hết cả ngàn bước để đến với anh. Cô gái như vậy hiển nhiên xứng đáng có được hạnh phúc cùng anh.

Rating: 4.5

Quote:

“Nếu không thể quên được anh ấy thì đừng quên. Lãng quên thực sự thì không cần phải cố gắng” – Trương Tiểu Nhàn

Aveland - Truyện ngôn tình, đam mỹ, truyện tranh full nhanh, cập nhật liên tục
View&noscript=1" alt="*">



*
*


Tag: 18+
, Cưỡng ép - chiếm đoạt, Điên cuồng - độc chiếm - biến thái, HE, Hiện đại, Ngược, Sắc, Sạch, Song xử, Cưng chiều,

#Review
KHÔNG THỂ QUÊN EM 

Tác giả: Kim Đại Thể loại: Hiện đại, cường thủ hào đoạt, nam có tật ở chân - có chút tự kỷ- hơi biến thái, ngược nhẹ, sạch, sủng, sắc 18+ HEĐộ dài: 81 chương + 12 ngoại truyện Tình: Hoàn

--------------

Lâm Uyển - có thể nói là một cô gái bất hạnh trên cõi đời này. Có một người cha tồi tệ, trọng nam khinh nữ, có con ngoài giá thú, đã vậy còn bạc đãi mẹ con cô. Gia đình họ hàng hai bên thì bạc tình bạc nghĩa, đã thế còn có một tên bạn trai cực phẩm bẩn tính không thôi. Nhưng Lâm Uyển trời sinh không phải loại con gái nhu nhược, chính vì vậy cô rất nhanh đá bay tên ban trai khốn nạn kia. 

Có lẽ cả cuộc đời này Lâm Uyển thật chỉ hi vọng một lòng một dạ kiếm tiền để có thể tự lo cho bản thân và người mẹ đáng thương của mình. Lại nói công việc Lâm Uyển kiếm được cũng tính là nhẹ nhàng, chỉ là chăm sóc hai chú chó lông vàng dễ thương - việc nhẹ lương cao :v. Nhưng thói đời là thế, cũng chính tại nơi này cô đã gặp phải chủ của hai chú chó kia _Tằng Tấn.

Phải nói lần đầu gặp nhau, Lâm Uyển quả thật bị vẻ ngoài xinh đẹp của Tằng Tấn hớp hồn và làm cô càng chú ý hơn chính là hình như người nọ có tật ở chân, nó làm cô nổi lên một chút thương cảm, và có lẽ sự thương cảm đó sẽ còn mãi nếu người đàn ông đó không mở miệng nói muốn bao dưỡng cô, điều này thật sự làm Lâm Uyển điên tiết mà mắng người đàn ông đó một cách cay độc... xong rồi bỏ chạy. 

Lần thứ hai gặp lại là Lâm Uyển vì người cha cực phẩm mà phải đi nhờ sư giúp đỡ từ người khác, thế là lại gặp Tằng Tấn và thanh niên này lại “ngựa quen đường cũ” vẫn đòi bao dưỡng cô… nhưng lần này đi kèm theo là hắn còn “sờ mó” trắng trợn hơn… nên bị Lâm Uyển cho ngay một cái bình hoa vào đầu. 

Có thể nói một người con gái có tính cách mạnh như Lâm Uyển chỉ có một điểm yếu - đó chính là mẹ của cô. Hầu như ai cũng biết điều này thế nên hiển nhiên một người đáng sợ như Tằng Tuấn làm sao không biết. Và để cô tự động đến bên mình, Tằng Tuấn không ngại thủ đoạn dùng mẹ Lâm để uy hiếp cô và từ đây thế giằng co giữa hai anh chị bắt đầu. 

Có thể nói đây là khoảng thời gian đầy hình ảnh cấm trẻ nhỏ và thể hiện sự biến thái của anh nhất truyện đấy :v Đọc xong mà mình hoang mang ghê gớm vì không biết là anh Tằng đây là có bệnh “tâm lý bẩm sinh” hay là “biến chất có luyện tập” nữa? 

Vì để chuẩn bị cho lần đầu của chị, hai thanh niên ngây ngô không hiểu sự đời ngày ngày “ tìm tìm - tập thử” với nhau, Lâm Uyển thật sự là bị Tằng Tuấn lật qua lật lại khóc không ra nước mắt luôn :v 

Nhưng có thể nói Tằng Tuấn ngoài lúc trên giường hơi biến thái chút, kiệm lời, cũng như có chút tự kỷ thì quả thật anh rất chăm lo cho Lâm Uyển. Mình đọc truyện thật sự rất thích tính cách của Tằng Tuấn _mẫu đàn ông âm thầm làm mà không nói một lời nào cả. Khi cô bị bạn bè hãm hại, anh thay cô giáo huấn cả nhà người đó. Tranh chấp tài sản trong ly dị giữa ba mẹ cô cũng được anh thay cô lấy lại. Hay khi bạn trai cũ buông lời khi dễ, khoe khoang với cô cũng đã bị anh cho người tẩn cho một trận, chiếc xe hắn mới mua cũng bị đốt ngay trên phố ...v..v 

Tằng Tuấn chính là như vậy, tình yêu của anh cũng như tính cách con người anh, âm thầm lặng lẽ như một dòng suối, cứ dần dần len lỏi vào cõi lòng tưởng chừng như đã lạnh giá của Lâm Uyển. Với một trái tim mang đầy tổn thương cũng như thiếu thốn tình cảm từ bé như Lâm Uyển, sự yêu thương, sủng ái, chở che và chăm sóc từng li từng tí của anh dành cho cô quả thật làm trái tim Lâm Uyển không khỏi lỗi nhịp. Cả hai cứ thế từ từ buông lỏng đề phòng, vô hình chung đã tiếp nhận đối phương từ lúc không hay. 

Nhưng khi tưởng chừng hạnh phúc đã nở hoa thì Lâm Uyển mới biết được rằng; thì ra anh đối xử đặc biết với cô như thế vì cô trông rất giống cô gái mà ngày xưa anh điên cuồng tìm kiếm. Với một người như Lâm Uyển thì làm sao có thể chấp nhận việc mình là người thay thế? Thế là cô lên kế hoạch bỏ trốn :v Có thể nói Lâm Uyển ở chung với Tằng Tuấn lâu nên phần nào cũng hiểu rõ con người cũng như thực lực của anh. Nhưng mà cố gắng lắm cũng trốn được một tháng cuối cùng vẫn bị “Tằng ma vương” oanh oanh liệt liệt đem quân đến tận nơi... xách về nhà :v 

Cuối truyện thì hiểu lầm được gỡ bỏ, sự thật về người con gái khiến Tằng Tuấn như muốn lật tung cả đất Bắc Kinh tìm kiếm cũng sáng tỏ, một đám cưới viên mãn, hai bé con dễ thương... đọc xong chỉ biết cảm thán một câu: ''Duyên phận có lẽ đã bắt đầu từ rất sớm, chỉ một lúc bỏ quên mà chúng ta không để ý thôi''.

Thật sự đọc đến nửa truyện mình không ưa được tính cách và cách hành xử của nữ chính lắm. Đối với nam chính thì ngang bướng, về sau hiểu rõ tình cảm thì lại không kiên quyết, khi đối mặt với người khác cứ có cảm giác mạnh miệng “trẻ trâu” thế nào đấy :( lúc nào cũng sừng cồ lên hết, mình thấy không cần thiết như thế. 

Qủa thật trong chuyện tình cảm giữa 2 người, mình cảm thấy nữ chính hoàn toàn bị động. Ngược lại nam chính thì rất tuyệt vời, ngoài chuyện hơi “đòi hỏi quá độ” thì cách yêu, con người, cũng như những hi sinh, chủ động của anh dành cho nữ chính làm mình đồng cảm. Anh sẳn sàng hạ mình để thích ứng với cuộc sống của cô, anh đứng trong đêm đông lạnh giá chỉ vì muốn nói với cô:

“Mình kết hôn đi” - “Đừng rời xa anh nữa” 

Có lẽ đọc lúc đầu bạn sẽ cảm thấy truyện khá nặng nề, hơi ức chế hay các tình tiết ngược làm bạn nổi điên, nhưng tin mình đi, càng về sau bạn sẽ càng thấy được sự thâm tình của nam chính dành cho nữ chính. Cái sủng lồng ghép trong truyện cũng sẽ ngày càng được khắc họa rõ nét hơn đó. Và theo một bạn trên mạng cmt thì “ truyện 93 chương thì hết 90 chương có sắc rồi" :v Nếu bạn là một sắc nữ hay yêu thích nam chính có tật thâm tình thì hãy cùng nhảy hố này với mình nhé.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

x

Welcome Back!

Login to your account below

Retrieve your password

Please enter your username or email address to reset your password.