THƠ BUỒN CÔ ĐƠN CẦN 1 BỜ VAI ĐỂ TỰA ANH ƠI!, THƠ RADIO: EM CẦN MỘT BỜ VAI ĐỂ TỰA ANH ƠI!

Những bài thơ tình bi hùng thật hay biểu hiện tâm trạng cô đơn, trái tim sẽ lạnh lẽo,… đề nghị lắm một bờ vai nhằm tựa, một cái nắm tay, một chiếc ôm cho nóng lòng mình…

*
thơ tình bi thảm cần lắm 1 mẫu ôm, 1 bờ vai để tựa (ảnh: internet)

THƠ TÌNH BUỒN: cho TÔI MƯỢN

Tác giả: Thiên Gia Bảo
Thể thơ: chén ngôn

Có ai thừa mang lại mượn mẫu ôm đi
Bờ vai nhỏ dại lạnh vì cô đơn quá
Phố buồn tênh thân dòng fan xa lạ
Chợt lag mình tôi đang cách lẻ loi…

Cho tôi mượn chỉ mẫu nắm tay thôi
Cùng bước đi qua đoạn mặt đường vắng vẻ
Người bao gồm đôi tôi 1 mình lặng lẽ
Cứ vờ vịt vội vã để tìm quên…

Tôi mượn nhé chỉ một góc nhìn nhìn
Dù hờ hững cũng ấm lòng giây phút
Đừng làm ngơ dẫu rằng không bắt buộc
Nhưng làm cho ơn tôi mượn chút thôi mà…

Mượn nụ cười mượn cả đường nét kiêu sa
Mượn nỗi nhớ nhằm rồi luôn luôn ghi nhớ
Nếu hoàn toàn có thể dùng cả đời trả nợ
Ai chấp thuận chiếu nỗ lực đến với tôi.

Bạn đang xem: Cần 1 bờ vai để tựa

BÀI THƠ: CẦN LẮM MỘT BỜ VAI

Tác giả: Nguyễn Đình Huân
Thể thơ: bát ngôn

Đông sẽ về gió giá buốt lắm anh ơi
Anh biết ko em đề nghị nơi nương tựa
Cần một bờ vai như lời anh hứa
Về nhé anh ta thắp lửa yêu thương

Sưởi nóng tình ta trong số những đêm trường
Em vẫn nhớ trên tuyến phố rụng lá
Mùa đông ấy mặc gió mưa rét mướt giá
Nắm tay nhau ta quên cả mùa đông

Bao năm rồi anh còn nhớ hay không
Nụ hôn lắng đọng tình nồng say đắm
Anh đã nói anh yêu em nhiều lắm
Tình song mình mãi nồng thắm ko phai

Anh ra đi để tìm kiếm tương lai
Em ở lại bao ngày nhiều năm thương nhớ
Đợi anh về ta buộc phải duyên ông xã vợ
Có ai ngờ tình dang dở phân tách xa

Lời thề xưa giờ đây đã phôi pha
Anh ra đi tình đôi ta ngang trái
Bỏ lại ven sông nỗi bi thảm hoa cải
Để cho một người con gái bơ vơ.

*
thơ buồn cần bờ vai để tựa (ảnh: internet)

THƠ TÌNH BUỒN: HÃY mang đến EM TỰA BỜ VAI

Tác giả: Vũ Thắm
Thể thơ: chén ngôn

Cho em tựa vào vai anh một lúc
Khoảnh xung khắc thôi cũng hạnh phúc lắm rồi
Giữa loại đời hối hả vẫn mãi trôi
Để theo kịp nhanh lẹ đôi chân bước

Hãy dành trọn mang đến em vẹn điều ước
Để mang lại em vẫn được tựa gối đầu
Như thuở nào phút kề cạnh hằn sâu
Chuỗi ngày tháng ước ao chờ câu an ủi

Em cứ sống 1 mình trong lầm lũi
Khát cùng tín đồ trở lại buổi vừa yêu
Đóa hồng xinh hé nở giữa ban chiều
Lung linh sắc tựa Kiều trên biển vắng

Dáng yểu điệu nghiêng mình chan màu nắng
Xua nỗi buồn trầm lặng đắng ngày qua
Phút với mọi người trong nhà tình nồng thắm đậm đà
Và sánh bước quãng đời ta còn lại!!

THƠ TÌNH BUỒN: đến EM MƯỢN

Tác giả: Thanh Hiếu
Thể thơ: chén ngôn

Dấu yêu ơi mang lại em mượn bờ vai
Để em dựa số đông ngày dài mệt mỏi
Em mong mỏi nghe từng nhịp tim anh nói
Lời yêu thương thương nhẹ ngọt của tình yêu

Cho em mượn dáng vẻ anh dưới nắng chiều
Đi mặt anh ngắm biện pháp diều say gió
Thoang thoảng xa mùi mùi thơm hoa cỏ
Giữa khu đất trời như chỉ tất cả hai ta

Hoàng hôn buông vương chút nắng và nóng Ngọc ngà
Hãy mặt em chớ rời xa anh nhé
Môi kề môi tiếng thân quen bé dại nhẹ
Yêu em những cô bé nhỏ của đời anh

Cho em mượn hơi ấm những tối lành
Ru lòng em tròn năm canh an giấc
Vòng tay trần trải nắng mưa mộc mạc
Dìu em vào vào khúc nhạc ái ân.

*
thơ bắt buộc lắm 1 bờ vai để tựa (ảnh: internet)

MƠ MỘT BỜ VAI

Tác giả: Diệp Ly
Thể thơ: bát ngôn

Em mệt nhọc rồi anh tất cả biết hay không?
Bao tháng ngày ôm mộng lòng vỡ vạc vụn
Đoạn đường dài lẻ loi cùng cái bóng
Em mệt thuồn trong gió lộng chiều nay.

Em mệt nhọc rồi phải thèm một bờ vai
Thèm hơi ấm vòng tay làm sao đón đợi
Tựa vào anh kiếm tìm mùa thương yêu mới
Đan tình mình bởi ngàn mọt tơ vương.

Tựa vào anh kiếm tìm lại cả trời thương
Xua tan hết đoạn trường với oan trái
Cơn bão qua khoảng trời xanh còn lại
Giấc mơ tình mãi sau chẳng tránh xa.

Hoa cuối mùa còn nồng đượm đà tha
Bạc năm tháng chưa phai nhòa khát vọng
Như bờ cát ngàn năm chờ nhỏ sóng
Biển ơn nghĩa đồng vọng khúc hoan ca.

Tựa vào anh quên nước đôi mắt ngày qua
Để em biết tình ko là ảo mộng
Một bờ vai mang lại đời thêm ý sống
Cho song mình tia mong muốn ngày mai.

CÓ NHỮNG LÚC NHƯ THẾ

Tác giả: Hoàng Yến
Thể thơ: trường đoản cú do

Có rất nhiều lúc chợt cảm thấy mệt nhọc nhoài
Muốn mượn vai ai …tựa vào một lúc
Muốn được một tín đồ vuốt ve làn tóc
An ủi vài lời…để nước đôi mắt thôi rơi

Có đều lúc ước ao thật sự nghỉ ngơi ngơi
Ngủ vùi thật lâu …kệ cuộc sống bận rộn
Kệ xung quanh kia bon chen danh lợi
Muốn trốn bản thân …vào một cõi hư không

Có những lúc chẳng thấy ghi nhớ ..thấy mong
Thấy trái tim như bỗng kết thúc rung động
Thấy tình cảm toàn là lời sáo rỗng
Sợ tín đồ ta…cứ tính liệu …dối lừa

Có hầu hết lúc hy vọng uống thật say sưa
Thử cảm hứng nửa mơ …nửa thực
Thử coi trái tim bao gồm còn cảm xúc
Muốn call tên ai …muốn khóc …hay cười

Có các lúc ý muốn lòng thiệt thảnh thơi
Muốn cho một nơi …nghe biển khơi khơi sóng vỗ
Bên cạnh một người…đã trở thành bạn cũ
Được cố tay người…và thuộc ngắm mây trôi

Có phần nhiều lúc sợ cảm giác đơn côi
Sợ cuộc sống sao quá nhiều áp lực
Sợ một ngày bỗng ngẫu nhiên đuối sức
Cố nạm mãi rồi…sẽ gục té mất thôi

Có các lúc …chỉ thấy vậy mà thôi.

*
thơ tình tựa vào vai anh (ảnh: internet)

CÓ NHỮNG LÚC…Tác giả: Vũ Thắm
Thể thơ: bát ngôn

Những lúc buồn muốn ai kia ở bên
Ngồi thật khẽ và call tên cũng được
Rất có thể một ngày con tim xước
Nhưng là gì lúc chẳng trực thuộc về nhau

Gió trở mùa heo may rét mướt phía sau
Bỗng đột thấy yêu cầu vòng tay ủ ấm
Lặng lẽ một mình, khi đơn độc gặm nhấm
Nhìn chúng ta vui lại in đậm ước mơ

Để một bạn đứng bậc cửa hóng chờ
Ai share khi từng ngày trăn trở
Nụ hôn nóng say ngạt nồng hơi thở
Để thấy rằng ko dang dở phân chia li

Có gần như nỗi buồn, chẳng ngoài ướt mi
Nếu mong muốn tránh buộc phải níu ghì hạnh phúc
Bởi cuộc sống là tang hải trong đục
Nên thấy yêu cầu ai đó cơ hội yếu lòng !!!…

MƯỢN ANH..Tác giả: Nguyễn Minh Ngọc
Thể thơ: Lục bát

Anh mang lại em mượn bờ vai
Để em ngoài mệt đêm nhiều năm được không?
San đến em chút tình nồng
Để mang lại nỗi nhớ trông mong anh về

Ơ kìa! Hãy vấn đáp đi
Đừng nhằm em phải mải mê tìm tìm
Sóng lòng ni đứng im im
Chẳng còn thổn thức…con tim héo gầy

Thật mà…cần lắm vòng tay
Để gồm hơi nóng những ngày tháng năm
Em mượn một ít vầng trăng
Để cho trọn chữ trăm năm mãi chờ

Anh à…đừng bao gồm hững hờ
Em chỉ mượn chút duyên thừa mà thôi
Nắng kia từ giã chiều rồi
Màn đêm chuẩn bị đến…anh ơi em chờ!

*
thơ tựa vào vai anh (ảnh: internet)

BỜ VAI ANH

Tác giả: Hoàng Lan
Thể thơ: bát ngôn

Cho em mượn bờ vai chỗ xa ấy
Để đêm về thầm chảy hầu như giấc mơ
Trái tim em muôn thuở vẫn ngớ ngẩn khờ
Vẫn yêu thương, vẫn chờ chờ, muốn ngóng

Cho em mượn bờ vai vào ảo mộng
Để năm dài tháng rộng thả hồn say
Làn môi hồng vẫn chín mọng chết giả ngây
Vẫn xuyến xao, ngọt ngào và lắng đọng đầy quyến rũ

Cho em mượn bờ vai anh trú ngụ
Giữa phong tía vần vũ của cuộc đời
Em vững vàng lòng không nghiêng ngả chơi vơi
Dù tư bể cuối chân mây anh nhé!

Đôi khi có tương đối nhiều điều trung khu sự nhưng không biết phải nói nỗ lực nào, đề nghị nói thuộc ai. Có không ít mơ mong nhưng lừng chừng thực hiện thế nào Đôi khi chỉ vị một câu nói mà vô tình bị ai kia hiểu sai thật ảm đạm và khó chịu.

Xem thêm: Màn hình máy tính không hại mắt, top 7 màn hình gaming bảo vệ mắt


*

Em buộc phải một điểm tựa, để mọi khi tâm hồn em trống rỗng, chênh vênh, gồm một người ở bên, sẻ chia, cho em một bờ vai vững chắc, trao mang lại em cảm giác bình an và em hoàn toàn có thể khóc ngon lành trong khoảng tay ấy... Bình yên...

 

Em bắt buộc một điểm tựa, để phần đông lúc tưởng chừng như em đã gục xẻ trước những thất bại, trước sóng gió của cuộc đời, em có anh, nâng em dậy. Cầm cố lấy bàn tay thô ráp ấm áp ấy, em biết mình ko lẻ loi, cô độc. Nhưng lại sao cạnh tranh quá vậy anh…

 

Em buộc phải một điểm tựa, để sau những khoảng thời gian ngắn có thực ở hiện nay tại, tất bật với cuộc sống gấp gáp, xô bồ, được bên anh yên phẳng lặng ngắm chiều hoàng hôn đỏ thắm, thả chân nai lưng trên bãi cát mịn màng, mặc mang đến sóng vỗ về, mặc đến gió hát …

*

Cho em mượn bờ vai anh một ít thôi

Em dựa đủ rồi tương lai em đã trả

Bởi cuộc đời sao chông chênh những quá

Gắng gượng một mình em sẽ té mất thôi.

 

Điều em cần chỉ đơn giản dễ dàng là, mang đến em mượn bờ vai anh một chút nhé. Để em dựa vào, nhằm em tự làm cho lành trái tim mình… Rồi một mai, em vẫn tự tin đứng dậy, trả lại cho anh bờ vai ấm cúng đó. Em sẽ kính chào anh, đang mỉm mỉm cười và đi kiếm một bờ vai cho em lệ thuộc suốt đời. Em đang trả lại bờ vai của anh mang lại một thiếu nữ khác, người con gái nào đó thuộc về anh!

 

Em cần một điểm tựa, để phần nhiều khoảnh tự khắc yếu lòng, trong giây phút thôi một ai đó rất có thể làm em đi không đúng đường, em biết mình vẫn đang còn anh, ngơi nghỉ đó, chờ đợi và chuẩn bị giang rộng cánh tay đón em vào lòng.

 

Bước trê tuyến phố mệt mỏi quá anh ơi

Em phải lắm một bờ vai nhằm dựa

Một bờ vai để suốt đời nương tựa

Đông cho xuân qua thứu tự biết bao mùa

Đã đến lúc em muốn một ai đó đề nghị em vì chưng em đang cần một bờ vai để tựa vào phần nhiều khi em vấp váp ngã... Em đang không mạnh khỏe nữa, em sẽ không còn hóa cho bạn lớp khía cạnh nạ nắm chấp nữa.... Vị em đang hiểu được anh đặc biệt với em nắm nào rồi...

 

Có các lúc em chỉ muốn phó mặc cuộc sống mình mang lại số phận. Em đang quá stress với câu hỏi phải gồng gánh số đông thứ. Đôi bàn tay yếu ớt , đôi chân mệt nhoài, em không thể liên tục chịu đựng những thứ một mình. Thời điểm này, em thiệt sự buộc phải một bờ vai nhằm dựa vào, phải một người hoàn toàn có thể lắng nghe em nói.

*

Em phải một điểm tựa, để hầu hết khi thấy nhớ, lạc lõng ở quả đât của mình, em có anh, smartphone cho anh, nghe tiếng nói của anh, để làm phiền giấc ngủ mà anh chẳng hề cáu giận, chỉ cười cợt hiền thủ thỉ với em, yên ủi và ru em giấc mộng êm đềm.

 

Em cần một điểm tựa, để khi hầu hết buổi như mưa chiều nay, lạnh giá toàn thân, ước chi có một chiếc ôm thiệt chặt nhằm lòng em lại ấm, không hề sợ mưa gió bão bùng bên cạnh kia. Để em biết êm ấm trong trái tim anh!

 

Con gái độc lập không hẳn là chuyện xấu. Tuy vậy hậu qủa của nó là sự cô đơn không thể tả được. Buồn... Em cũng biết bi lụy chứ. Một cô bé càng sống nội tâm thì sẽ càng khó nói cho tất cả những người khác nghe. Em đề nghị lắm một bờ vai để tựa vào cùng khóc, khóc òa mang đến vơi nỗi đau thương.

 

Không bắt buộc lúc nào em cũng cần được lời khuyên. Đôi khi, điều cơ mà em đề xuất thực sự là 1 trong bàn tay nhằm năm, một song tai để nghe, một bờ vai để gục vào cùng một trái tim để hiểu con bạn em.

 

Em mệt rồi, đến em mượn bờ vai

Một chút thôi ngày mai em sẽ trả

Đừng hỏi em thêm điều gì nữa cả

Em mệt mỏi rồi ước ao được tựa vào vai anh.

*

Em cũng là con gái, trẻ khỏe đến đâu rồi cũng có những lúc yếu đuối, đam mê tự do đến đâu, cũng có lúc cảm thấy cô đơn… và sau đầy đủ ngày rong ruổi mệt mỏi nhoài, một mình đối diện với đủ thứ khó khăn của trái đất này, ta cũng cần phải lắm chứ - một bờ vai rộng, 1 bàn tay ấm, nhằm ta tìm kiếm chút bình yên, để ta nghỉ ngơi ngơi, để ta có ý thức bước tiếp.

 

Lời kết: có lúc ta đang nghĩ rằng mình rất có thể một bản thân vượt qua vớ cả. Nhưng đến khi đứng ở vén đích của cuộc đời, ta vẫn cảm thấy thiếu một thiết bị gì đó. Thẳm sâu vào ta biết rằng dù cho có chối vứt thế nào, ta vẫn khát vọng một ai đó hiểu rõ sâu xa mình, thân thương mình, làm cho một chốn tựa nương cho ta…

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

x

Welcome Back!

Login to your account below

Retrieve your password

Please enter your username or email address to reset your password.